Review một vài món ăn Thổ mình thích

Tình hình dịch bệnh trên thế giới vẫn diễn ra căng thẳng, không biết tới bao giờ mình mới có cơ hội quay lại Thổ Nhĩ Kỳ. Nhìn lại ảnh ngày xưa, những nơi từng qua lại thấy chân cứ cuồng lên hết cả. 


 Lần đầu tiên mình đặt chân tới Thổ là năm 2011, tính tới nay cũng tròn 10 năm rồi. Khi ấy mình đang học ở Pháp, sang Thổ lần đó chỉ để du lịch thôi. Do đã khá quen với giao thông và kiến trúc tại Pháp nên khi tới Thổ mình thấy hơi bất tiện về nhiều thứ. 

Ở Pháp, trừ Paris ra, xe ô tô luôn luôn nhường đường cho người đi bộ. Kiến trúc thì khỏi bàn, vô cùng đẹp và có quy hoạch gọn gàng. Còn ở Thổ, giao thông Thổ trong mắt mình hiện lên hình ảnh của Việt Nam (chỉ ít xe máy hơn thôi) và không mấy ai nhường đường cho người đi bộ. Thậm chí người Thổ khi sang đường, nếu có xe ô tô nhường đường cho họ, họ còn bông đùa với nhau rằng “tài xế này chắc chắn từ châu Âu về😂”. Mình mấy lần theo thói quen như ở Pháp, qua đường không thèm nhìn và suýt bị xe đâm 🤣. Kiến trúc nhà bên Thổ khá lộn xộn, không có quy hoạch gì rõ ràng và nhà bên ngoài…hơi xấu 😒. 


Nhưng lần du lịch Thổ đầu tiên đó, mình khá ấn tượng với đồ ăn của đất nước này. 😋 

Món đầu tiên mình thử là Ayran.

Ayran là một thức uống làm từ sữa chua, nước và muối. Lần đầu uống ayran mình chỉ uống được duy nhất 1 ngụm và không dám uống tiếp. Nó quá lạ so với khẩu vị của mình, vừa chua vừa mặn.

Nhưng điều kỳ lạ tới giờ mình vẫn không lý giải nổi, đó là tới ngày hôm sau, tự dưng mình…thèm thử lại cái cảm giác chua chua mặn mặn ấy. Và lần này mình đã uống hết tận 2 hộp ayran!

Kể từ đó tới giờ, ayran luôn là thức uống mình thích nhất tại Thổ. Mỗi lần đi ăn, mình luôn gọi ayran làm đồ uống. Bữa sáng, thay vì uống trà đen, mình uống ayran 😎

À, có loại Ayran công nghiệp đóng hộp sẵn, và có loại ayran handmade. Mỗi người có 1 khẩu vị khác nhau, mình thì vẫn luôn thích Ayran công nghiệp hơn 😁


Món tiếp theo mình thích, đó là İskender

İskender là một món ăn khác hoàn toàn so với khẩu vị của người Việt Nam. Không hiểu sao mình lại thấy rất khoái. 

Món này bao gồm thịt döner (thịt cừu hoặc thịt bò nướng cắt mỏng) phủ lên lớp bánh mì pita. Một lớp sốt cà chua cùng bơ đun nóng được rưới lên trên cùng của món ăn khiến món ăn dậy mùi thơm ngậy. İskender thường được ăn kèm cùng sữa chua cho đỡ ngấy, tuy nhiên mình rất ít khi đụng vào sữa chua vì nó quá chua với mình. 

Rưới bơ đun nóng chảy lên trên cùng İskender trước khi thưởng thức

Köfte cũng là một trong những món ăn khoái khẩu của mình.

Trong tất cả các loại köfte, mình thích nhất là İnegol Köfte.

Theo mình được biết, İnegol Köfte chỉ bao gồm thịt bò, thịt cừu, muối, một ít hỗn hợp hành tây xắt nhỏ và hoàn toàn không có một loại gia vị nào khác. Điều đó tạo nên hương vị ngon đặc trưng của món ăn này vì chúng ta có thể thưởng thức được một cách trọn vẹn vị ngon ngọt của thịt.

Nhà hàng İnegol Köfte mình đặc biệt vô cùng, vô cùng yêu thích, đó là Sultanahmet köftecisi. Ở Thổ có cả một nhãn hiệu köfte mang tên Sultanahmet köftecisi, có nhà hàng ở gần như khắp mọi nơi tại Thổ, nhưng mùi vị không thể so sánh được với cửa hàng ngay đối diện Blue mosque (Sultan Ahmet Camii) Tarihi Sultanahmet köftecisi Selim Usta – cửa hàng đầu tiên và lâu đời nhất, nổi danh lên với món inegol köfte này. Vì cửa hàng này quá nổi tiếng nên bên cạnh nó mọc lên rất nhiều các cửa hàng cùng tên là Sultanahmet köftecisi, thiết kế cũng na ná, nhưng để thưởng thức đúng được hương vị gia truyền đặc biệt ngon, thì chắc chắn cần vào đúng nơi. 

İnegol Köfte tại nhà hàng Tarihi Sultanahmet köftecisi Selim Usta, ảnh do chính mình chụp 😆
Nhà hàng Tarihi Sultanahmet köftecisi Selim Usta

Một món đặc sản nữa mà mỗi lần tới Thổ mình nhất định phải thưởng thức vào…ban đêm. Nhất là khi tuyết rơi, bên ngoài trời lạnh căm căm, ngồi trong quán ăn món này phải gọi là tuyệt cú mèo, cảm giác hạnh phúc khó tả lắm. Đó là Kokoreç.

Món ăn này bao gồm ruột non cừu hoặc dê, được quấn quanh một hỗn hợp gồm bánh mì cắt nhỏ, nội tạng động vật (tim, phổi, thận), được nướng quay tròn trong lò tới khi chín đượm mùi. Kokoreç thường được kẹp vào trong bánh mì để thưởng thức.

Kokoreç đặc biệt hơn hẳn các món ăn khác vì mùi vị rất thơm của nó, khi ăn, độ đậm đà, giòn và béo của nó khiến người ăn cứ ăn mãi không dừng nổi. 

Kokoreç khi nướng
Kokoreç khi được cắt nhỏ và ăn kèm bánh mì

Mình không phải một đứa hảo ngọt, mình từ chối hầu hết các đồ ngọt tại Thổ vì độ ngọt của chúng có lẽ…gấp mấy lần độ ngọt của bánh trung thu. Nhưng có duy nhất 1 món ngọt mình yêu thích: Künefe.

Künefe có nhiều phiên bản khác nhau tại Trung Đông, nhưng mình mới thử phiên bản của Thổ mà đã rất thích rồi, không biết tại các nước xung quanh, mùi vị của Künefe bên họ như thế nào. Nếu có dịp nhất định mình phải thử.

Künefe có hai phần: phần vỏ và phần nhân.

Phần vỏ được làm từ mì Kadayıf – một loại mì mỏng và rất ngắn, được xếp lên nhau tạo thành nhiều tầng. Phần nhân làm từ phô mai mềm. Phô mai mềm được bao quanh bởi mì Kadayıf, sau đó nướng trong lò tới khi mì chín vàng và chuyển sang màu cam, cuối cùng được rưới lên thật nhiều siro ngọt đậm.

Künefe thường được ăn kèm với kaymak (kem sữa) để dậy mùi và thêm ngậy.

Khi ăn, Künefe cũng được cắt ra thành từng miếng nhỏ như pizza, và khi thưởng thức nóng, vị ngọt của siro quyện cùng vị phô mai chảy và vị thơm ngậy của kem sữa như một bản hòa âm hoàn hảo đang tan trong vị giác. 😍


Ôi gục ngã, đói quá không đủ sức viết tiếp nữa rồi…Dịch ơi mau hết đi để mình còn được tung tăng nào. 😭😭😭

Published by Hoàng Lê Thanh Hà

A Turkey-addict.

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: